Dấu hiệu | Thể hiện qua lời nói |
Hạ thấp giá trị và năng lực của bạn | “Đây là lý do tại sao bạn không có bạn bè!”
“Cái này là hên thôi chứ dễ gì mà làm được!” “Bạn thật là may mắn đấy, không cần nỗ lực mà cũng đạt được!” “Ước gì mình cũng ăn may được như vậy!” “Cái đấy đâu có khó đâu mà tự hào!” |
Liên tục so sánh | “Sao bạn lại không được như …”
“Nếu bạn mà được như thế này thì…” |
Chỉ trích, đổ lỗi cho bạn vô căn cứ | “Tại bạn mà dạo này mọi thứ cứ trì trệ mãi đi!”
“Nếu bạn làm việc nhóm hiệu quả hơn thì chúng ta đã xong sớm rồi!” “Bạn đã bắt tôi làm điều đó!” “Tôi đã làm điều đó vì bạn không chịu nghe lời tôi!” “Tất cả là lỗi của bạn!” “Bạn đang thao túng tôi đấy!” |
Lợi dụng cảm giác tội lỗi và lòng cảm thông | “Nếu bạn yêu quý tôi, bạn sẽ để tôi làm những gì tôi muốn!”
“Tôi nói với bạn điều này vì tôi yêu quý bạn!” |
Chế nhạo, trêu chọc, châm biếm thường xuyên | “Thân thiết lắm tớ mới góp ý,…”
“Sao bạn không giảm cân đi, quý bạn nên tớ sẽ chỉ cách cho!” “Tớ đang nói cho bạn biết mà thay đổi chứ không người ta cười cho đấy!” |
Cho rằng bạn đang làm quá vấn đề | “Đùa chút thôi mà mày bạn làm gì dữ thế!”
“Sao mà bạn nhạy cảm thế?” “Tôi thấy vậy là bình thường mà, có gì đâu mà phải lớn chuyện.” “Có vậy thôi mà cũng tự ái rồi!” “Bạn cứ thích làm quá lên!” “Đừng quá bận tâm về điều này!” “Bạn chẳng biết đùa gì cả!” “Bạn nhạy cảm quá đấy!” |
Trì hoãn, tránh né giải quyết vấn đề | “Chúng ta đừng đề cập đến điều này nữa!”
“Bạn có thể nói chuyện này sau không?” “Tôi thấy không có vấn đề gì cần giải quyết cả!” |
Bóp méo, thay đổi sự thật | “Bạn bị điên rồi!”
“Ai cũng biết là bạn thật điên rồ!” “Bạn rất khó tính, ai cũng thấy thế!” “Vấn đề thực sự là…” “Điều đó không bao giờ xảy ra đâu!” “Ý của tôi không phải như vậy!” “Tôi chưa bao giờ làm như vậy, bạn có đang tưởng tượng ra không?” |
Có hành vi phớt lờ, không quan tâm. | Im lặng, không giao tiếp.
“Đừng nói điều đó với tôi!” |